《咏幽兰》【清】康熙

ē nà huā zī bì yè zhǎng

婀 娜 花 姿 碧 叶 长

fēng lái nán yǐn gǔ zhōng xiāng

风 来 难 隐 谷 中 香。

bú yīn rèn qǔ kān wéi pèi

不 因 纫 取 堪 为 佩

zòng shǐ wú rén yì zì fāng 。

纵 使 无 人 亦 自 芳。