cǎi sāng zǐ ( zhòng yáng bìng qǐ yǐn jiǔ lián xī )
采 桑 子 ( 重 阳 病 起 饮 酒 连 夕 )
zhū dūn rú
朱 敦 儒
tiān gāo fēng jìn chén huán jìng , jiā jiē zhòng yáng 。
天 高 风 劲 尘 寰 静 , 佳 节 重 阳 。
yè xià xiāo xiāng 。 
叶 下 潇 湘 。 
bì hǎi qíng kōng yī zhèn shuāng 。 
碧 海 晴 空 一 阵 霜 。 
ān pái xián guǎn qīng fāng yùn , bào dá qiū guāng 。
安 排 弦 管 倾 芳 酝 , 报 答 秋 光 。
zhòu duǎn gē zhǎng 。 
昼 短 歌 长 。 
hóng zhú huáng huā yè wèi yāng 。 
红 烛 黄 花 夜 未 央 。 
采桑子重阳古诗注音
[cǎi sāng zǐ] [xīn qì jí]
采桑子 辛弃疾
少年不识愁滋味,爱上层楼。爱上层楼,为赋新词强说愁。
而今识尽愁滋味,欲说还休。欲说还休,却道天凉好个秋!
shǎo nián bú shí chóu zī wèi ,ài shàng céng lóu 。ài shàng céng lóu ,wéi fù xīn cí qiáng shuō chóu 。
ér jīn shí jìn chóu zī wèi ,yù shuō hái xiū 。yù shuō hái xiū ,què dào tiān liáng hǎo gè qiū !
采桑子重阳古诗注音
采桑子·重阳拼音版注音:
rén shēng yì lǎo tiān nán lǎo , suì suì chóng yáng 。
人生易老天难老,岁岁重阳。
jīn yòu chóng yáng , zhàn dì huáng huā fèn wài xiāng 。
今又重阳,战地黄花分外香。
yī nián yī dù qiū fēng jìn , bù sì chūn guāng 。
一年一度秋风劲,不似春光。
shèng sì chūn guāng , liào kuò jiāng tiān wàn lǐ shuāng 。
胜似春光,廖廓江天万里霜。