luò yáng chéng dōng táo lǐ huā , fēi lái fēi qù luò shuí jiā
洛阳城东桃李花,飞来飞去落谁家
luò yáng nǚ ér xī yán sè , zuò jiàn luò huā cháng tàn xī 。
洛阳女儿惜颜色,坐见落花长叹息。
jīn nián huā luò yán sè gǎi , míng nián huā kāi fù shuí zài
今年花落颜色改,明年花开复谁在
yǐ jiàn sōng bǎi cuī wéi xīn , gèng wén sāng tián biàn chéng hǎi 。
已见松柏摧为薪,更闻桑田变成海。
gǔ rén wú fù luò chéng dōng , jīn rénhuánduì luò huā fēng 。
古人无复洛城东,今人还对落花风。
nián nián suì suì huā xiāng sì , suì suì nián nián rén bù tóng 。
年年岁岁花相似,岁岁年年人不同。
jì yán quán shèng hóng yán zi , yīng lián bàn sǐ bái tóu wēng 。
寄言全盛红颜子,应怜半死白头翁。
cǐ wēng bái tóu zhēn kě lián , yī xī hóng yán měi shào nián 。
此翁白头真可怜,伊昔红颜美少年。
gōng zǐ wáng sūn fāng shù xià , qīng gē miào wǔ luò huā qián 。
公子王孙芳树下,清歌妙舞落花前。
guāng lù chí tái wén jǐn xiù , jiāng jūn lóu gé huà shén xiān 。
光禄池台文锦绣,将军楼阁画神仙。
yī zhāo wò bìng wú xiāng shí , sān chūn xíng lè zàishuíbiān
一朝卧病无相识,三春行乐在谁边
wǎn zhuǎn é méi néng jǐ shí xū yú hè fà luàn rú sī 。
宛转蛾眉能几时须臾鹤发乱如丝。
dàn kàn gǔ lái gē wǔ dì , wéi yǒu huáng hūn niǎo què bēi 。
但看古来歌舞地,唯有黄昏鸟雀悲。